Từ lúc lên giảng đường đại học, ngót nghét chục năm, tui cũng quen khá nhiều bạn trong lớp cũng như ngoài xã hội. Họ đều mang một tính cách, khát vọng riêng. Nhưng để ý, những người tui gặp mà có thành tựu nhất định trong cuộc sống, họ đều có đặc điểm chung đó là, có tố chất thông minh lanh lợi, ý chí vô cùng mạnh mẽ và đặc biệt đều rất kỷ luật.
Điển hình là một anh vừa là người sáng lập vừa là CEO của một chuỗi thời trang nổi tiếng. Để đạt được thành tựu như bây giờ, với khoảng hơn 100 cửa hàng trải dài từ miền Bắc đến Tây Nguyên, anh đã trải qua rất nhiều khó khăn. Nếu không phải là một con người vô cùng kỷ luật và luôn cam kết đạt được mục tiêu 100% thì không thể có thành tựu như vậy. Ấn tượng nhất về tính kỷ luật của anh là chuỗi 180 ngày liên tục chạy bộ ít nhất 5km kèm 1 video nói English để truyền cảm hứng cho đội ngũ hơn 500 nhân sự dưới trướng. Mặc dù là CEO của công ty bận trăm công nghìn việc nhưng có những hôm gần 12h đêm vẫn thấy anh up stt hoàn thành mục tiêu chạy bộ trong ngày, kể cả những hôm trời mưa.
Tui cũng quen vài bạn rất thông minh và giỏi giang, thường được khen là từ điển bách khoa toàn thư. Có lần tui hỏi đứa em, sinh năm 97 sao biết nhiều vậy. Nó trả lời, tại em đọc nhiều, em đọc đến đâu hiểu đến đấy nên em nhớ rõ lắm, anh yên tâm không sai được đâu. Nhưng nó cũng thú nhận rằng, em biết nhiều, học nhiều, kỹ năng giao tiếp thuyết trình của em cũng tốt, cũng giao tiếp với mọi người ok nhưng em chưa kiếm được tiền. Lý do duy nhất cũng vì tính thiếu kỷ luật, không kiên trì.
Còn tui thì tự nhận rằng bản thân không được thiên phú cho tư chất giỏi giang, nên tui phải kỷ luật dữ dội để bù vô. Khi cần làm việc là tập trung làm việc, cần dậy sớm thì dậy sớm, đặt mục tiêu chạy bộ 5km là chạy đủ 5km. Bữa gặp ông già người Do Thái, có tâm sự sao tui chưa giàu, tui cũng kỷ luật mà. Ổng trả lời tại tui chưa tìm ra đúng cái mà tui giỏi thui, nhưng cứ trải nghiệm, tìm kiếm rồi một ngày nào đó cũng sẽ đạt được thành tựu.
Thật ra, tui của 4-5 năm trước vừa ngu vừa kém kỷ luật. Lười biếng chảy thây, suốt ngày chỉ cắm đầu vào game, đến trường chỉ thích ra quán bà Xuân đầu ngõ uống trà đá cãi cọ qua lại việc Trump có làm tổng thống hay không. Giờ nghĩ lại thấy hồi đó ăn bữa no bữa đói, xe hỏng không có tiền sửa, thích con gái người ta không dám cưa vì tự ti. 4 ví dụ trên cũng điển hình cho 4 nhóm người mà tui quan sát được:
Nhóm 1: Tố chất + kỷ luật => những người có thành tựu, đại phú, đại cường.
Nhóm 2: Tố chất + vô kỷ luật => những kẻ thất bại. Nhưng vì có tố chất nên hay chửi đời.
Nhóm 3: Không có tố chất ( có thể chưa tìm ra tố chất) + kỷ luật => Tiểu phú, khá giả.
Nhóm 4: Không có tố chất( hoặc chưa tìm ra) + vô kỷ luật => Kiếm ăn qua ngày đã là thành công.
Nếu thuộc nhóm 4, tức giống tui 4-5 năm trước thì cũng chưa muộn đâu, tiến hoá sang nhóm 3 giùm đi, dù chưa khám phá ra được điểm mạnh của mình, cái tố chất vượt trội của mình thì chi ít cũng rèn luyện cái kỷ luật, có kỷ luật thì ít nhất cuộc sống cũng khấm khá, đỡ vất vả hơn. Kỷ luật là nền tảng của thành tựu, tui học được từ những người như anh CEO kể trên nên dù có không thông minh, tui cũng cố gắng kỷ luật để cứu vớt được bản thân đã, không phải phụ thuộc gia đình, ăn bám bố mẹ, để không trở thành gánh nặng cho xã hội trước đã rùi mới tính tiếp đến chuyện đóng góp cho gia đình cho cộng đồng được.
Người ta thường nói, tu thân, tề gia xong sau đó mới bình thiên hạ. Vậy nên, trước tiên là phải tự lo được cho bản thân đã.
Nguồn: Tiến Tiến Nguyễn